Cơm mẹ nấu
![]() |
Ảnh minh họa |
Sắp tan sở, tôi nhận được tin nhắn của cô bạn thân, đại ý rằng mời tôi dùng bữa cơm chiều ở nhà hàng. Cứ tưởng bạn có chuyện gì vui, nên “khao” tôi một bữa. Nhưng không, bạn bảo, ăn cơm nhà chán quá, nên muốn “đổi gió” ăn ngoài. Chiều ý bạn, tôi gật đầu đồng ý. Và đây cũng không phải là lần đầu tôi được nghe lời than phiền “ăn cơm nhà hoài chán quá”. Tự nhiên trong lòng lại miên man bao suy nghĩ.
Bạn tôi, vốn xuất thân ở phố, sinh ra lớn lên, học và làm việc ở phố. Ăn cơm nhà mẹ và ở cùng gia đình. Điều mà tụi ở quê, nông thôn lên phố như chúng tôi rất “ghen tỵ”. Chúng tôi, chân ướt chân ráo lên phố với bao ngỡ ngàng từ lúc mười tám tuổi. Quãng thời gian đó đến nay, cũng đồng nghĩa với quãng thời gian tôi không được ở nhà với mẹ, ăn cơm nhà mẹ.
Những tháng đầu xa nhà, chưa ổn định được cuộc sống, bữa cơm vì thế cũng không được đủ đầy. Một mình giữa phố thị, đều đặn, sáng, trưa, chiều, tối tôi đều chạy ù ra quán. Khi thì một suất cơm, khi ăn bát bún, lúc lại làm bát phở. Thời gian đầu tôi thấy thoải mái, ăn ngon miệng phần vì được tự do, phần nữa đồ ăn lạ miệng.
Nhưng rồi, dòng thời gian cứ lặp đi lặp lại. Vẫn những món ăn ấy, bữa cơm với những người xa lạ. Nếu không thì tự đi chợ, nấu ăn một mình. Lòng quạnh hiu, cô đơn vô cùng. Tôi bắt đầu nhớ tới những bữa cơm mẹ nấu. Mẹ tôi không hẳn là một phụ nữ khéo tay, giỏi giang nội trợ nhưng bữa cơm của mẹ đều làm cả nhà hài lòng. Có khi bữa ăn chỉ là canh chua cá mọn, cá khô ngào đường nhưng lại ngon vô cùng.
Ăn cơm mẹ nấu, có thể có lúc không được vừa ý nhưng bù lại được tận hưởng không khí gia đình đầm ấm thân thương. Bữa ăn nào của gia đình tôi đều đầy ắp tiếng cười. Nhỏ em tôi tíu tít kể chuyện bạn bè, chuyện phát hiện cây xấu hổ nở hoa, chạm tay vào nó cúp lại. Ăn cơm mẹ, dù người có mệt mỏi đến đâu, cũng cố gắng ăn hết bát cơm vì không thì mẹ sẽ mắng. Nhưng là mắng yêu, mắng thương. Những khoảnh khắc bình yên ấy, đôi khi ngồi nhớ lại mắt tôi lại hoen mi.
Rau vườn mẹ tự trồng, lúc nào cũng xanh ngắt. Cơm mẹ nấu, chất chứa bao tình thương mẹ gửi trọn vào trong đó. Mẹ tôi bảo, cả ngày mọi người một công việc khác nhau, chỉ có bữa cơm là dịp để quần tụ lại, phải giữ cái nếp ấy, hạnh phúc gia đình mới bền vững được.
Những lần về nhà hiếm hoi, tôi cứ mong thời gian trôi đi thật chậm. Để tôi lại được ăn cơm mẹ nấu, nghe mẹ thủ thỉ bao điều.
Trở lại câu chuyện của cô bạn tôi, có thể bây giờ bạn chưa cảm nhận được tình thiêng liêng bữa cơm gia đình. Tôi tin rằng, một ngày nào đó, bạn sẽ hiểu ra được và trân quý những giây phút quây quần bên mâm cơm gia đình. Diễm phúc đó, trên thế gian này mấy ai có được như bạn tôi, đúng không!?
Tin liên quan
Tin khác

Giới thiệu văn hóa Hàn Quốc tại Hội chợ Du lịch Quốc tế VITM Hà Nội 2025

Nhiều hoạt động phong phú trong Ngày Văn hóa các dân tộc Việt Nam năm 2025

Chi tiết chuỗi hoạt động kỷ niệm 50 Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước tại TP. Hồ Chí Minh

Sức mạnh mềm của tổ chức, nhìn từ một sự kiện văn hóa doanh nghiệp tầm cỡ

Lễ hội đền thờ Lê Hoàn 2025: Gìn giữ và phát huy giá trị di sản

“Tân binh toàn năng”: Đưa bản sắc văn hóa Việt Nam ra thế giới

Khánh thành công trình kết nối giao thông quan trọng Đà Nẵng - Quảng Nam

Tháng Tư: Người lao động được nghỉ hai kỳ lễ dài ngày

Khai mạc lễ hội BBQ quốc tế tại Ocean City: 150 món nướng, 120 loại bia thủ công đến từ 15 quốc gia
