![]() |
Ảnh minh họa |
Nếu có dịp về thăm Hải Dương quê tôi mùa này, các bạn không chỉ được trải mắt ngắm trọn những biển lúa vàng nằm cạnh dòng sông Luộc, sông Gùa hiền hòa, thơ mộng mà còn được thưởng thức nhiều đặc sản nổi tiếng. Trong đó, những vườn vải thiều chín mọng, đỏ ối, tỏa hương ngào ngạt thì chẳng mấy ai không biết. Đâu chỉ là một loại trái cây đặc sản nổi tiếng gần xa, vải thiều đã trở thành một kỷ niệm đẹp gắn bó với tuổi thơ chúng tôi.
Bà tôi kể rằng, từ ngày ông bà chuyển nhà xuống nhà mới, ông dành trọn một ngày, vượt gần 20 cây số sang chợ Bói để mua giống cây. Như vậy, những cây vải nhà tôi đã hơn tuổi tôi đến cả hai mươi năm, chứng kiến biết bao vui, buồn của những người dân quê. Chẳng vậy mà thân vải đã to bằng cái cột đình, nhuộm màu nâu đất, sần sùi những vết khứa, nứt ngang, nứt dọc. Đó chính là chiếc giá đỡ cực kỳ vững chãi cho bao cành nhỏ, lá xanh.
Chim én liệng trời, hoa đào khoe sắc, nhà nhà tất bật gói bánh chưng đón Tết cổ truyền, ấy cũng là lúc quê tôi được tô điểm, bao phủ bằng màu trắng ngà của hoa vải, nom đến thích mắt. Sau vài tuần đồng loạt bung nở những hoa, vải kết trái. Mới hôm trước còn là hoa nhỏ thì nay vải đã kết thành những chùm quả non. Từng chùm quả lúc lỉu trên cây như những viên pha lê.
Trái vải lúc đầu chỉ nhỏ bằng hạt mây, sần sùi, nhiều kẽ mà chỉ chục ngày sau đã to bằng đầu đũa, thêm chục ngày nữa thì nhớn bằng hòn bi. Cứ như thế, trong vòng xoay chuyển của vạn vật, cây vải hút tinh hoa của đất, thanh lọc khí trời mà kết thành trái ngọt. Cũng mùa này, ong đến làm tổ nhiều. Đám trẻ chúng tôi hễ đi học về là lại túm năm tụm bảy đi “sét” tổ ong.
Tháng năm ta, tu hú gọi bầy, cánh đồng vàng óng, rơm mới trải khắp nẻo đường quê, ấy là lúc vải chín. Ban đầu, trên nền xanh biêng biếc của tán vải sum suê chỉ là một màu vàng nhạt của những viên ngọc kết chùm. Khi những cây lúa ngoài đồng lên đòng, quả chuyển sang màu vàng nhạt và đúng mùa thu hoạch lúa chiêm cũng là mùa vải chín.
Vườn vải nhất loạt chuyển sang màu đỏ. Những chùm vải nặng trĩu, nồng sực mùi thơm. Màu xanh của cành trở thành tấm phông nhường chỗ cho những chùm vải nhuộm một màu đỏ sậm. Mới chạm tới đầu vườn vải, ta đã choáng ngợp trước thứ hương thơm được kết tinh qua mùa mưa nắng của thứ cây đặc sản.
Đã hơn hai mươi mùa vải qua đi, ấy cũng là hơn hai mươi mùa được thưởng trọn vị ngọt ngào của hương vị quê hương. Năm nay, vải được mùa lại được cả giá. Tôi cùng bà ngoại mỗi ngày hái một ít đem bán. Ở cái tuổi gần chín mươi xuân, nhưng bà còn khỏe và minh mẫn lắm. Dường như chất ngọt của tình quê đã thấm vào đất, vào trái cây và con người nơi đây. Tôi tự hào về trái vải quê tôi!
Đường dẫn bài viết: https://tbnhnew.mastercms.vn/mua-vai-que-huong-63790.htmlIn bài viết
Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản. Copyright © 2025 https://tbnhnew.mastercms.vn/ All right reserved.