![]() |
Ảnh minh họa |
Bố là một nông dân, quanh năm chân lấm tay bùn ngoài ruộng. Mùa xuân bố gieo rắc hạt mầm và mùa hạ bố thu về những hạt ngọc dẻo thơm. Sự vất vả khó nhọc của bố tuổi thơ con mải rong chơi nên không thể đong đo, gợi nhớ hết được. Chỉ biết rằng bố có một cuộc sống bần cùng của người lao động nghèo.
Thuở nhỏ tuổi con ăn chơi, được bao bọc bởi gia đình thì bố đã sớm bước ra đời lam lũ. Bố mót khoai, mót sắn. Dấu chân bố in khắp ruộng đồng, nương bãi. Bàn tay bố toét máu, nứt nẻ vì tiết trời khắc nghiệt và cuộc sống khổ cực.
Mẹ con kể lại ngày bố mẹ ra ở riêng, ngoài một ít tiền và vài yến lúa bố mẹ không có cái gì khác. Vì gia đình nội, ngoại nghèo như nhau. Nhà cũng không có mà ở. Lúc đó, nhờ sự giúp sức của mấy bác, bố mẹ cất tạm một mái nhà tranh ven con đê. Nói là nhà cho oai vậy chứ thực ra đó là một túp lều. Nguyên liệu chính để tạo nên nhà của bố mẹ là những phên tranh được kết từ rơm rạ làm mái lợp, còn tường làm bằng tre nứa trộn với bùn.
Cuộc sống khổ trăm bề. Nhưng bố đã trấn an mẹ bằng tinh thần lạc quan, sức trẻ để vượt qua khó khăn như ngày hôm nay.
Và bố đã chứng minh được bằng niềm tin vào ngày mai đó là cái ngày bố mẹ tự cất công xây dựng được một căn nhà ngói. Và từ đó bố làm tất cả các nghề, không nề hà gì để có tiền cho anh em con ăn học. Mùa đông, sau khi vụ mùa đã vãn bố lại theo mấy người thợ xây trong làng đi phụ hồ. Lạnh giá lắm nhưng bố đã dậy từ lúc 3 giờ, ăn tạm bát cơm nguội để xuống thị trấn kịp giờ làm.
Những hôm tay chân bố bị vôi vữa ăn nhìn những vết nứt ứa máu mà lòng con quặn đau. Mùa hè, bố dạo xe đi bán kem. Biết con thích ăn kem bố luôn để dành cho con những que kem mát lạnh và không ngừng động viên. Rồi những tháng ngày vào Tây Nguyên làm thuê cho các rẫy cà phê, rừng cao su bạt ngàn… Sức trẻ đôi mươi của bố đã vơi đi phần nào, nhưng lòng nhiệt huyết, lạc quan của tuổi trẻ vẫn còn vẹn nguyên trong bố.
Lần về quê gần đây con đã thấy tóc bố lốm đốm những sợi bạc. Con ngỡ ngàng vì chưa bao giờ con nghĩ mái tóc xanh đen kia lại nhanh chóng bạc như thế. Bố đón con ở sân nhà, không kìm nén được cảm xúc con ôm chầm lấy bố, bố cũng ôm lấy con. Hai bố con mừng mừng tủi tủi.
Đôi tay gầy gầy xương xương bố ghì chặt lấy lưng con. Đôi tay ấy làm lụng từ những công việc nhỏ bé nhất, đến những công việc nặng nhọc. Đôi bàn tay thô ráp, đầy những vết chai sần nhào nặn những gì tốt đẹp nhất để dành cho chúng con. Con hạnh phúc khi vẫn còn được nắm đôi bàn tay khô cứng, thô ráp ấy. Thời gian đã cuốn đi tuổi thanh xuân của bố để rồi bố nhường lại sức trẻ cho chúng con.
Bố ơi, con thương bố nhiều lắm! Bài hát về bố ngày nào tuổi ấu thơ con vẫn thường hát. Cứ vọng về trong con “Bố ơi, bố ơi bố là tất cả…”. Bố là niềm tin của con để cho con vững bước vào đời!
Đường dẫn bài viết: https://tbnhnew.mastercms.vn/bo-la-niem-tin-43872.htmlIn bài viết
Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản. Copyright © 2025 https://tbnhnew.mastercms.vn/ All right reserved.