Có một chiều thành phố mưa bay

Thành phố một chiều bất chợt mưa rơi. Cơn mưa mùa hạ xối xả trên những mái hiên.

Phố của tôi có những chiều như thế. Trời đang nắng, gió từ đâu lồng lộng thổi vào. Hàng cây rung rinh, vài chiếc lá bứt cuống trôi theo chiều gió. Rồi nắng nhạt nhoà, trời dịu lại, mưa như có ai trút xuống từ trên trời cao.

Nơi ngã ba đường, tôi loay hoay tìm cho mình chỗ trú mưa để khỏi ướt. Tôi vội vã núp vào hiên nhà của một người phụ nữ, mưa từng đợt hất mạnh, gió như trăm ngàn mũi kim xiên dọc xiên ngang rát buốt thịt da.

Chủ nhà là một người đàn bà tay bồng con, tóc búi sau gáy, trông thấy tôi, chị mỉm cười niềm nở: “Vào trong ngồi nè em, kẻo ướt!”. Tôi gật đầu thay lời cảm ơn, chị đon đả vào trong rót cho tôi cốc nước mát lành.

Thế mới hay, lòng tốt ở khắp mọi nơi. Ấy là thứ ánh sáng diệu kỳ sưởi ấm trái tim...

Mưa là lúc thành phố phô bày trước mắt người những điều vụn vặt, nhỏ nhoi mà ngày thường những điều ấy bị che mờ, khuất lấp.

Đứng dưới mái hiên nơi ngã ba đường, tôi lặng ngắm những dòng xe vội vã lướt qua nhau. Lớp áo mưa phủ trùm lên hình hài và khuôn mặt của những con người xa lạ, hoặc có thân quen cũng chẳng thể nhận ra nhau.

Ồ, đây là chốn khô ráo giữa những ngày thành phố mưa giông! Biết đâu trong dòng người vội vã đó, có những người đã và đang gồng gánh gian lao, ôm trọn niềm riêng đi dọc bao mùa mưa nắng.

Khổ đau hay hạnh phúc? Cô đơn hay sum vầy? Chỉ thấy những vòng bánh xe quay đều, nước văng tung tóe.

Tôi lại nhớ đến ngày xưa ở quê, mỗi khi nước lũ tràn bờ, lũ trẻ chúng tôi tinh nghịch bơi xuồng ba lá đi từ nhà này sang nhà khác, đi bắt cá rô lên bờ hay đi hái bông điên điển ngoài bờ mương ngập nước. Đồng bằng mênh mông nước lũ xóa sạch ranh giới bờ bãi và dòng sông.

Chiều chiều đi trên con đường ngập nước, tôi nhớ biết bao hình ảnh thân thương năm nào giờ đây hóa thành ký ức…

Người thành phố mưu sinh ngay cả trong cơn mưa trắng trời. Tôi lặng lẽ nghĩ về thân phận chìm nổi, bơ vơ giữa dòng. Nghĩ về người, tôi lại nghĩ về mình.

Có những lúc tôi than thân trách phận, kêu ca đời trớ trêu gieo cho mình những khó khăn va vấp. Hóa ra mình vẫn còn may mắn hơn rất nhiều cuộc đời khác, bằng cách này hay cách khác, chúng ta rồi sẽ an vui với đời, sẽ mạnh mẽ đi qua từng mùa mưa đổ.

Có những ngày thành phố mưa sa, tôi đứng lặng trên những con đường rụng đầy xác lá...

Có những ngày chiếc áo học trò trắng tinh khôi ướt sũng, phượng vĩ rụng khắp sân trường.

Chiều nay, thành phố mưa bay...

Đường dẫn bài viết: https://tbnhnew.mastercms.vn/co-mot-chieu-thanh-pho-mua-bay-142757.htmlIn bài viết

Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản. Copyright © 2025 https://tbnhnew.mastercms.vn/ All right reserved.